Chủ Nhật, 29 tháng 10, 2017

Một Chút Tâm Tình Cùng “Giấc Thụy Du” / Thủy Điền



Nhà văn Thủy Điền



        Bài Viết Thay Lời Cảm Ơn Nhà Thơ Trần Mai Ngân Đã Gởi Tặng Cuốn Thi Ảnh

          Sau cuộc du hành từ Monaco và miền nam nước Pháp trở về. Mệt, nhừ tử tương, bởi đi đường dài cộng những ngày mất ngủ. Vừa bước vào nhà là chỉ biết ngả quèo trên bộ So-fa đánh cho một giấc để lấy lại sức, còn bao chuyện khác thủng thẳng sẽ tính sau. Trong cơn mơ màng, bỗng tiếng chuông nhà reo lên, đánh thức giấc ngủ. Tưởng việc gì, té ra ra là ông đưa thư mang bưu phẩm đến. Biết chắc là món quà của người bạn từ Việt nam gởi sang vì trước đây hai tuần chị ta cũng có Mail sang cho hay trước. Ngoài ra thường thì cũng chẳng có ai gởi bưu phẩm cho mình, có chăng là bạn bè mang quà đến tặng vào ngày Sinh nhật hay mấy đứa nhỏ ở xa, lâu lâu đi chơi gởi về  ba mẹ vài cái Postkarte mà thôi.


          Đang ngủ ngon bị đánh thức giữa chừng, xem như giấc ngủ hôm ấy dở dang luôn. Người vẫn còn bần thần, không hứng thú để thưởng thức việc gì huống chi thơ, văn trong lúc nầy. Tạm để qua một bên và hẹn một ngày nắng đẹp ra sau vườn ngồi đọc sẽ thấy thích thú hơn.

          Ngày hôm sau có Mail về cho người bạn báo tin. Rằng, đã nhận được quà và hứa khi đọc xong sẽ nói lên những ý nghĩ riêng cuả mình về Thi ảnh ấy.

          Trước khi viết lên những ý nghĩ của mình, xin nói một điều mà có lẽ những nhà thơ, nhà văn dường như ai cũng biết. Một bài thơ hay một tập thơ muốn được bình luận hay và chính xác thì chính Tác giả bài thơ, tập thơ ấy tự làm nên thì mới có giá trị. Vì họ là những người trong cuộc. Mà thuở đời có ai làm việc nầy, toàn là người khác bình luận mà thôi. Còn người ngoài cuộc thì chỉ hiểu sơ sơ, khen ngợi cho Tác giả vui lòng, bởi công lao họ lớn quá, nhưng những lời ấy không bao giờ chính xác được (Đây là điều mà cả hai cần phải chấp nhận). Bởi thế, xin nói thêm với những suy nghĩ dưới đây không phải là những lời bình mà là tình cảm của một người bạn thơ.

          Thú thật thì cũng quen biết nhiều nhà thơ, nhà văn lắm. Nhưng quen thì quen, biết thì biết, nhưng chưa bao giờ nhận ra mình có được một người bạn thơ như ý muốn. Có một lần nói chuyện gì với nhà thơ Huệ Thu chủ biên, chủ bút trang “ Sài Môn Thi Đàn “ qua Mail, vì lâu quá nên quên mất mình đã nói gì, nhưng còn nhớ chị ta nói rắng: Điền ơi! Chị tin rằng một ngày nào đó em sẽ gặp một người bạn thơ rất quí như em từng mong đợi.

          Đối với nhà Thơ Trần Mai Ngân, chỉ mới quen đây thôi, qua mấy lần gởi thơ, đăng thơ và những lời lẽ giao du tình chị em trên mạng hơn nữa tôi và chị là người miền tây cách nhau cây cầu Mỹ Thuận, nên cũng dễ thông cảm hơn. Nhận thấy chị là con người dễ mến, lịch thiệp với gương mặt đoan trang, hiền hậu và nét thơ đượm đầy tình cảm. Ngược lại, chị cũng thế, luôn dành những tình cảm đẹp đối với người em bằng sự chân tình. Bởi nên tôi rất quí trọng và bắt đầu cho những lời nói của nhà thơ Huệ Thu là hiện thực. Cảm ơn chị Thu rất nhiều (Dù hiện thực hay không hiện thực, nhưng với những đặt tính trên cũng cho ta thấy hé lên một chút niềm vui trong cuộc sống.

          Xuyên qua “Tập Thi Ảnh” với những hình ảnh và 54 bài thơ của nhà thơ Trần Mai Ngân phải nói rất tuyệt vời từ hình thức lẫn nội dung. Tác giả khơi lại những gì trong cuộc đời mình đã trải qua mà dường như là những chuyện thật: Tình yêu, mơ mộng, gia đình, đời, đạo v…..v. Nói chung những bài thơ chị viết trong “Giấc Thụy Du “ theo sự suy nghĩ của tôi mỗi bài đều có mang một nỗi buồn u ẩn riêng đâu đó.

          Và, mới đây chị có gởi cho tôi bài thơ mới cũng thuộc nội dung trong “Giấc Thụy Du”.

          Bài “ Chỉ Còn In Dấu Nụ Cười Có đoạn:

          Trên tấm ảnh ...
          Chúng ta chỉ còn in dấu nụ cười
          ..........................................................
          ............................................................ 
          Buông đôi tay số phận cũng mỉm cười
          Ta sánh bước hay là ta lạc bước!

          (Mời xem trọn bài thơ được đăng ngày 19-10-2017 trên trang Thủy Điền)

          Nghe thật buồn, khi những gì cần thiết của cuộc đời đã bị trái ngược hay đánh mất khỏi tầm tay.

          Đọc xong bài thơ, tôi có cảm giác không vui. Sao cuộc đời nầy gian khó thật, đoạn đường ta đi luôn mãi gập ghềnh ?

Thủy Điền
22-10-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét