Đặng
Đức Địch (20/8/1816 – 04/8/1896) tự Cửu Tuân, hiệu Côi Phong, đỗ Cử nhân năm
1848, đỗ Phó Bảng năm 1849, làm quan trải các chức: Tri huyện Hàm Yên, Tri phủ
An Bình, Đốc học Hải Dương, Đốc học Bình Định, Giám sát Ngự sử, sung Tập Hiền
viện Tu soạn… Năm 1873 bị bệnh, ông xin về quê an dưỡng và nuôi mẹ già, Năm
1874 triều đình triệu ông ra làm Đốc học Nam Định, Thị giảng học sĩ, sung Sử
quán Toản tu, Hồng Lô tự khanh, năm 1883 được giao chức thự Tuần phủ Quảng
Ngãi, 1884 thăng Lễ bộ Tham tri, sung Sử quán Toản tu, lĩnh Lễ bộ Thượng thư,
1886 sung Kinh diên giảng quan(1)… Những năm 1873-1875 ông được Cai Tổng
Lê Như Lâm mời về làng Trà Lũ dạy học, là thầy dạy học nâng cao của Cử nhân Lê
Văn Nhưng – tác giả cuốn Trà Lũ Xã Chí(2).
Ông là người nghiêm cẩn, mực thước, mô phạm,
và… rất kỹ tính(3). Ông cao lớn, quắc thước, tiếng nói
sang sảng.
Trong dịp mừng thọ bát tuần của ông, nhiều bè bạn, học trò, quan viên, văn thân hàng xã, họ tộc đều có đối, trướng mừng.