Giáo sư- Tiến sĩ (GS- TS) bị bệnh đau khớp
hai cổ tay.
Ông đã chạy chữa nhiều thày thuốc, nhiều bệnh viện
danh tiếng trong nước và quốc tế mà không khỏi. Người thân khuyên ông nên tìm
đến thày lang rất giỏi chuyên trị bệnh khớp ở vùng sơn cước Thanh Hoá, nhưng
ông gạt phắt đi. Người bằng cấp đầy mình ai lại tin thày lang vớ vẩn…
Thế mà bữa nay GS-TS phải đi Thanh Hoá thật, vì đau
không chịu nổi.
Thày lang nắm hai bàn tay GS, chậm rãi săm
soi sờ nắn từng ngón tay, từng đốt ngón. Thày đỡ hai khuỷu tay ông rồi nâng lên
hạ xuống. Thày lại bảo ông xoè hai bàn tay ra, nắm bàn tay lại nhanh và nhiều lần.…
Thày phán:
- GS đã làm việc bằng tay quá nhiều, quá
mạnh, nên khớp cổ tay bị thoái hoá nghiêm trọng.
GS nhún vai:
- Tôi là GS- TS khoa học, cả đời chỉ ngồi
nghiên cứu khoa học trong phòng máy lạnh, có làm việc gì bằng tay bao giờ đâu.
Thày
lang đủng đỉnh:
-
GS có thể cho tôi biết công việc cụ thể của GS là gì không? Rất nhiều bệnh nhân
đến đây đã mắc chứng bệnh nghề nghiệp mà không hay. Ví dụ, nhìn màn hình máy vi
tính nhiều quá thì bị bệnh về mắt… Nói nhiều quá thì khô miệng, bị bệnh nha chu
…
GS:
- Công việc hàng ngày của tôi xưa nay là đọc
báo mạng báo giấy về tình hình chính trị, kinh tế, xã hội… của Việt Nam và thế
giới. Sau đó tôi tổng hợp lại và đi diễn thuyết ở các trường đại học, các công
sở, nhà máy xí nghiệp…
Thày
lang vẫn đủng đỉnh:
-
Nôm na là nghề nói, đúng không? Nghề này cực lắm, kiến thức phải sâu rộng, phải
có tài hùng biện, chất giọng phải vang, rõ…
GS chợt đứng phắt dậy, gương mặt rạng rỡ,
vung cả hai tay lên trời:
-
Thày quá giỏi, chả mấy ai am hiểu tường tận để đánh giá đúng về cái nghề của
tôi như thày đâu….
Chưa
nói hết câu, GS thu vội hai tay vào bụng, cúi gập người xuống, đau đớn rú lên.
Thày
lang lại đủng đỉnh:
- Thế là rõ quá rồi. GS bị mắc cái bệnh thời
nay người ta hay gọi là bệnh Chém gió. Khi diễn thuyết GS liên tục vung tay
lên, chém tay xuống để khẳng định hùng hồn, để làm nổi bật vấn đề nào đó. Khi
cảm hứng diễn thuyết thăng hoa thì tay GS càng vung tay cao hơn, mạnh hơn, chém
xuống sâu hơn, mạnh hơn…. Đó là căn nguyên sinh bệnh…
GS
nghẹn ngào:
-
Thày là thày thuốc giỏi nhất bây giờ tôi mới có cơ duyên gặp. Chỉ có thày mới
tìm ra đúng căn bệnh của tôi. Liệu bệnh của tôi có khỏi không thày?
Thày lang không trả lời thẳng vào câu hỏi,
đoạn lẳng lặng đưa cho GS hai bọc thuốc nam to như hai cái nồi cơm điện và bảo:
-
Bản hướng dẫn dùng thuốc ở sẵn trong bọc. Đây là bọc thuốc chữa bệnh Chém gió.
GS
liền hỏi:
- Thế còn bọc thuốc này, thày…
Thày lang:
-
Bọc này chữa bệnh.….trĩ, dân dã gọi là bệnh lòi rom, GS!
Sài Gòn, 13.5.2013-29.7.2018
VDC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét