CẢM
Làn
hơi trầm ấm tỏa ban
Sao mai vụt sáng xóa tan
sương mờ
Em vào cõi thực trong mơ
Hé môi đón lấy đôi bờ môi
anh...
HƯƠNG ĐỒNG NỘI
Vương
tình xé đất xả thân
Ngời ngời một đóa tầm xuân
vẫy chào
Hương hoa đồng nội vụng trao
Âm thầm theo gió lối vào
riêng anh...
CẢM BỨC TƯỢNG ĐỒNG MỘT NHÀ THƠ
Tiếng
thơ tiếng khóc thế gian
Tiếng lòng anh gọi khản tan
vuông trời
Tượng đồng gò phút thảnh thơi
Tình yêu anh tặng vang thời
thi nhân...
ĐỜI THI SĨ
Chấm mực đòi thơ cả thế gian
Cuồng si biển khát chớp mưa
ngàn
Anh gom vạn vật vào trang
viết
Trả hết mây trời xác rã
tan...
TỰ THÂN
Gió về miền xa vắng
Lá vàng lặng lẽ rơi
Hải Âu vẫn rong chơi
Như không cần tới sóng...
TÌNH NHÂN
Nũng
nà đêm của tình nhân
Hương chanh hương bưởi vào
thân em này
Anh
say chao đảo anh say
Rốn trời anh ngỡ rãnh cày
ruộng chiêm...
MƯỢN
Mượn
em dải yếm bắc cầu
Đành buông thả lỏng đôi bầu
nhũ hoa
Sông
xanh sóng gợn giao thoa
Lòng anh dâng lũ ngập tòa
thiên nhiên...
CÔ ĐƠN
Cô
đơn phố thị ồn ào
Có không không có lối vào
chung đôi
Hỏi lòng riêng hỏi thế thôi
Bước qua phố vắng làn môi héo
mòn...
RẠNG ĐÔNG
No
tròn giấc ngủ sang canh
Đất trời run rẩy mảng xanh
hiện dần
Chân mây hừng hực thanh tân
Nhú lên phóng tỏa xoay vần
rạng đông...
THI
NHÂN
Vũ trụ vô cùng giấu ngực em
Khơi làn gió mẩy khỏa sau rèm
Người thơ chớp lấy luồng
hương lạ
Tưới khắp tinh cầu đá phải
ghen...
Trần Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét