Thứ Hai, 18 tháng 9, 2017

Quả Bần Xanh / Thủy Điền





(Thân Tặng Nhà Thơ Trần Mai Ngân)

    Thường thường trước khi đăng bài lên mạng, hắn hay đọc bài của Tác giả phương xa gởi đến từ một đến hai lần. Nhưng không biết chiều qua mắc chứng gì hắn ngưng lại nhiều bài khác mà ngồi đọc bài của Tác giả TMN nhiều lần, rồi ngồi thả người ra- thở dài và nói: Sao người đẹp, xứ Vĩnh long chụp hình mà không cầm nhánh đầy quả Lôm chôm để khoe, ca ngợi những Đặc sản của quê mình cho mọi người được biết tới mà lại cầm một nhánh quả Bần xanh tượng trưng cho sự chua, chát. Thật là khó hiểu và chẳng biết ý của nàng nầy muốn nói gì.


      Sau khi đăng bài “Nói Dối “

NÓI DỐI

Đêm qua anh mất ngủ
Bởi nhớ em vô cùng
Biết rằng anh nói dối
Lòng em vẫn bồi hồi...

Sáng nay trong vườn sớm
Hoa Tường Vi đâm chồi
Anh nói: nhớ không yên
Đứng ngồi sao vô vị...

Cả đời anh mộng mị
Bởi vì anh yêu thương
Cả đời em vấn vương
Dù lời anh không thật ! 

Đêm qua anh mất ngủ
Bởi nhớ em vô cùng
Biết rằng anh nói dối
Lòng em vẫn bồi hồi...

TMN

xong. Hắn Mail trở lại, mời nàng xem và dậm thêm mấy câu “Tôi vừa đăng xong, nếu thấy có gì chưa vừa ý xin chị cho ý kiến, sẽ thêm, bớt lại để bài được hoàn chĩnh hơn. Và, hắn trêu thêm một câu nữa (Chẳng ngụ ý gì, chủ yếu vui thôi. Bởi, nàng cũng vui tính và hoà nhã) Hắn bảo: Chị à! Lẽ ra thì chị phải cầm trên tay nhánh quả Lôm chôm thì hay lắm. Ai nào lại cầm nhánh quả Bần, thấy thế nào hả chị?

      Ngày kế, hắn đang đọc bài tiếp để chọn đăng, thì nàng Mail đến và vui vẻ trả lời. Bài em đăng làm bằng thơ tranh chị rất hài lòng và hãnh diện lắm. Rồi nàng tiếp theo mấy câu như sau:
       Em ơi ! Lôm chôm là tượng trưng cho sự ngọt ngào, nó dành riêng cho những con người chân thật. Ở đây chị cầm nhánh quả Bần là ý chị muốn nói. Nếu ai mà dang dối, thì người ấy phải ăn hết những quả Bần chị đang cầm trên tay. Bởi, bản chất của nó là sự chua, chát, tượng trưng cho kẻ xấu. Nếu ai nói dối thì sẽ nhận những hậu quả ngay.

      Khi đọc qua những dòng trả lời trên, hắn nghĩ trong bụng “Chết cả đám hết rồi “ Cái nàng đất Vĩnh nầy nguy hiểm thật “ Chỉ một bức ảnh, một bài thơ mà nàng đã làm biết bao đàn ông trên cõi đời nầy nao núng.

      Nao núng ở chỗ nào?

      Theo hắn nghĩ, dường như người đàn ông nào cũng một lần “Nói Dối “ Dù cố tình hay vì hoàn cảnh nào đó buộc họ phải nói dối mà sự nói dối nầy thường hay xảy ra trong lĩnh vực tình yêu ví dụ:
       Muốn tỏ tình với một cô nào đó, bố thằng nào dám bảo “Anh đã có vợ, hay đang có người yêu, mà luôn bảo anh đang còn độc thân đấy em “ thì cô ấy mới chịu hay suy nghĩ lại, bằng không là ngoảnh mặt đi luôn ".

      Trầm một chút, suy tư, hắn tự thấy trong sự nói dối cũng chưa hẳn là hoàn toàn xấu cả, nhiều khi nói dối mà mình được người yêu hay được một việc gì đó, miển sao sự nói dối ấy đừng làm tổn hại đến kẻ khác quá đáng là được. Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, không biết người đối diện trước mình có chấp nhận hay không? Lại là một chuyện khác. Thôi thì, nói dối là một cái tội, nói chung, khỏi biện luận gì hết, xem ta là kẻ bại trận, hể ai nói dối thì phải đành chấp nhận chua cay, chấp nhận nếm mùi Bần. Như nàng đã gán.

Chiều về đứng bến, nhìn xa
Sông Tiền, sông Hậu là đà nước trôi
Dọc theo hai dãy cồn trồi
Bần xanh tươi thắm tuyệt vời bao quanh
Khuyên ai hãy cố giữ lành
Đừng mang dang dối dỗ dành hiền lương
Hãy yêu, hãy mến, hãy thương
Đem tình chân thật lót đường tương lai
May mà sẽ có một ngày
Ta về đất Vĩnh mồm nhai ngọt ngào.

Thủy Điền
17-09-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét