Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

CHÙM THƠ KHAI BÚT SÁNG BA MƯƠI TẾT QUÝ TỊ 2013 CỦA NHÀ THƠ TRẦN MẠNH HẢO




Tranmygiong.blogspot.com:

Khi chưa lập được blog cá nhân, nhà thơ Trần Mạnh Hảo thường xuyên ưu ái gửi bài đăng blog cá nhân của tôi. Có lần nhà thơ điện bảo: “Buồn nhớ quê quá, tôi lại mở blog Trần Mỹ Giống ra đọc cho đỡ nhớ!”. Chả là chục năm trước, blog chưa phổ biến trong nhân dân như bây giờ. Nam Định khi ấy có blog của tôi và trang Văn nghệ Nam Định của nhà thơ Trần Hồng Giang là nổi đình đám. Blog của tôi hàng ngày có trên dưới ba nghìn lượt người vào đọc.
Sáng ba mươi Tết Quý Tị, nhà thơ Trần Mạnh Hảo điện cho tôi: “Tôi đưa bà xã đi sắm Tết, tranh thủ ngồi trông xe máy ngoáy mấy bài tứ tuyệt gửi ông đăng blog nhé!”. Tôi cả mừng: “Hay quá! Tiện tay bác ngoáy luôn cho một chùm đọc cho đã ạ!”. “Được!”.
Tôi đang bát phố tìm đề tài chớp ảnh nuôi blog, vội vàng quay về nhà, mở email thì thư bài của nhà thơ Trần Mạnh Hảo đã chuyển tới rồi. Ông nhà thơ này tài viết tiểu thuyết, nghiên cứu phê bình lý luận, làm thơ như chớp…
Các bác cứ đọc chùm thơ làm nhanh như chớp của bác Hảo rồi thẩm bình ạ!



NHỚ HUYỆN NGHĨA HƯNG QUÊ NHÀ

Mảnh đất thon thon hình cái chày
Đêm ngày giã cối biển cuồng say
Chày ai giã ngực anh thình thịch
Thương nhớ tim nào giã mỏi tay ?



NHỚ CON RẠM SÔNG NINH

Nhớ gì như nhớ rạm Ninh Cơ
Gạch đặc ngào cơm đỏ đến giờ
Nhớ em một ráng chiều mu rạm
Đi suốt đời chưa đến tuổi thơ




THẮP HƯƠNG NGỒI KHẤN

Bố mẹ giờ trên bàn thờ
Khói hương xin nối đôi bờ âm dương
  Có ai tìm được con đường
Cho con nhận biết quê hương mình còn?




SONG THẤT LỤC BÁT TẾT NGHÈO

Sáng ba mươi inh làng lợn hét
Sáng ba mươi nhớ tết nghèo nàn
Nghĩ thương dao thớt cơ hàn
Mới hơi hám thịt đã tràn tiếng kêu




RỒNG HÓA RẮN

Chửa kịp hóa rồng rắn đã sang
Rắn khoe mười sáu chữ siêu vàng
Biển Đông đừng chết lâm sàng nhé
Phương Bắc còn nguyên rắn hổ mang




CHUỘT THẬT, RẮN GIẢ

Rồng không biết bắt chuột
Mặc chuột khoét sơn hà
Chợt mừng năm rắn đến!
- Rắn nhựa Tàu nhập qua?




TRÁCH CON CHIM CU

Nửa đêm chim gù nhớ quê khó ngủ
Cúc cù cu anh đang sống ở Sài thành
Sao chim vẫn gáy bằng giọng quê Nam Định
Không gáy giọng Sài Gòn làm khổ cả đời anh?




LẶNG XEM BỤI ĐỎ

Mị dân mà lại bất nhân
Dám xưng đại diện nhân dân anh hùng
  Nghĩ trời ngẫm đất tàn hung
Lặng xem bụi đỏ cố cùng níu ai?




          ANH CÒN

Ngẩng đầu trời vẫn mênh mông
Cúi xuống chợt thấy anh không còn gì
  Anh còn con đường chưa đi
Anh còn vạt cỏ sắp ghì ôm anh

Sài Gòn 10 giờ sáng ba mươi tết Qúy Tị (09-02-2013)
Trần Mạnh Hảo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét