Trang chủ vừa nhận được sách của nhà thơ Vũ Mạnh Đoan tặng:
MIỀN QUÊ YÊU DẤU : Tập thơ / Vũ Mạnh Đoan. – H.: Nxb. Hội Nhà văn, 2020. – 112 tr. ; 19 cm.
Nhà thơ Vũ Mạnh Đoan chia các tác giả thơ thành hai loại: một là các nhà thơ tài danh, hai là các nhà thơ đồng quê. Tác giả tự nhận mình nằm trong số các nhà thơ đồng quê.
Nhà thơ Vũ Mạnh Đoan sinh năm 1942, quê làng Cự Trữ, huyện Trực Ninh, tỉnh Nam Định. Năm 1960 ông nhập ngũ làm lính thông tin trong Bộ Tổng Tham mưu. Năm 1963 phục viên. Năm 1964 ông tái ngũ, công tác trong lực lượng Hải quân. Năm 1984 ông về hưu với quân hàm đại úy và 4 huân chương các loại.
Từ năm 2002 ông tham gia Câu lạc bộ thơ sông Ninh và đã sáng tác được nhiều thơ ca ngợi quê hương đất nước con người…
Tập “Miền quê yêu dấu” tuyển 52 bài thơ ông viết gần đây, nhằm thể hiện và lưu giữ tấm chân tình của ông với miền quê Cự Trữ thân yêu. Cảm xúc tự hào, thương yêu da diết con người (Mẹ, cha, anh em, người yêu, gái làng, bạn bè, bạn thơ…) và mảnh đất quê hương Cự Trữ (Chợ Đường, hội làng, cây cầu đá, chùa làng, nghề dệt, đường làng, cổng làng, vườn cảnh, bia sử làng…) là cảm xúc chủ đạo xuyên suốt tập thơ. Có thể nói bài thơ nào của ông cũng hướng về Cự Trữ thân yêu, biểu hiện tình yêu quê của tác giả tha thiết biết nhường nào…
Cảm ơn nhà thơ Vũ Mạnh Đoan tặng sách và trân trọng giới thiệu với bạn đọc một số bài trong tập “Miền quê yêu dấu” của ông.
Nhà thơ Vũ Mạnh Đoan |
CHỢ QUÊ
Người, xe chen chúc chặt đường
Bán mua ồn ã - nét thường chợ quê
Tôm cua cá thịt đưa về
Tương cad mắm muối… ê hề bầy ra
.
Su hào, bắp cải nõn nà
Cô em tỉnh Thái qua phà đưa sang
Thanh long, xoài ngọt miền Nam
Táo Trung Quốc, cam Hà Giang cũng nhiều
.
Hải Dương góp mặt vải thiều
Nhãn lồng phố Hiến… bao nhiêu thứ hàng
Chợ quê gắn với dân làng
Giàu nghèo, thiếu đủ dễ dàng nhận ra
.
Mời chào vồn vã thiết tha
Níu tay, kéo áo… sao mà hồn nhiên!
Vào Nam ra Bắc trăm miền
Đến đâu vẫn nhớ những phiên chợ làng.
ĐÁNG TỰ HÀO
Làng mình đất chật lại người đông
Một nắng hai sương với ruộng đồng
Thu hoạch mỗi mùa dăm tạ thóc
Giàu làm sao được cái nghề nông!
.
Lớp trẻ ngày nay khác trước rồi
Tỏa đi khắp nước đến nhiều nơi
Kinh doanh sản xuất và buôn bán
Cuộc sống xem ra đã đổi đời
.
Năng động, giỏi giang, thu nhập cao
Lập thân, lập nghiệp quý làm sao
Vươn lên giàu có từ tay trắng
Cửa rộng nhà cao đáng tự hào
.
Bố mẹ bên con, vợ cạnh chồng
Niềm vui hạnh phúc tỏa mênh mông
Dân giàu nước mạnh đời tươi sáng
Ấm áp quanh ta ngọn lửa hồng.
CỔNG LÀNG
Cổng làng xưa cũ kỹ
Rạn nứt cùng mốc meo
Nhỏ bé và chật hẹp
Xây thuở quê còn nghèo
.
Như chàng trai đang lớn
Áo cũ mặc chật rồi
Giờ không còn vừa nữa
Phải may áo mới thôi
.
Đứng đây gần thế kỷ
Đưa đón bao người qua
Chứng nhân của lịch sử
Mãi mãi chẳng phai nhòa
.
Ngày anh đi bộ đội
Em tiễn chân qua đây
Nửa thế kỷ về trước
Chúng mình đứng nơi này
.
Những chiều hè nắng, nóng
Ra đón mát cổng làng
Gió nam hiu hiu thổi
Đẩy mây trôi nhẹ nhàng
.
Bao nhiêu là kỷ niệm
Cứ bồi hồi trong ta
Cổng làng với đường gạch
Những cây gạo, cây đa
.
Thời xưa cũ đã qua
Làng giờ nhiều thay đổi
Đường bê tông đổ mới
Đẹp và rộng thênh thang
.
Cổng cũng phải khang trang
Cao, rộng và bền vững
Thế mới thật tương xứng
Với tầm vóc làng ta
MẸ TÔI
Tuổi xuân má thắm môi hồng
Mười chín tuổi mẹ lấy chồng làm dâu
Quê mùa chân đất áo nâu
Hai sương một nắng dãi dầu quanh năm
.
Nuôi con lo mặc lo ăn
Học hành chăm bẵm khó khăn vơi dần
Mẹ con, chồng vợ quây quần
Niềm vui hạnh phúc còn ngân đến giờ
.
Đau thương ập đến bất ngờ
Cha hy sinh, mẹ mãi ngơ ngẩn buồn
Lệ trào như hạt mưa tuôn
Tháng năm đằng đẵng, hoàng hôn nhạt nhòa
.
Tuổi cao giờ mẹ đi xa
Giã trần về với ông bà tổ tiên
Đời người bao nỗi truân chuyên
Mẹ tôi một cõi thiêng liêng lặng thầm.
VŨ MẠNH ĐOAN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét