Ảnh Trần Mỹ Giống giả năm 1976
-1-
Một
lần, Đồng Nghiệp than vãn với tôi:
- Tôi tuổi Tuất nên suốt đời chỉ làm con
chó giữ nhà cho lãnh đạo thôi ông ạ.
Khi ấy Đồng Nghiệp là phó phòng có thâm
niên. Trưởng phòng nghỉ hưu, người ta lấy một cán bộ thường lên trưởng phòng. Đồng
Nghiệp vẫn ở chức phó phòng cho đến về hưu.
-2-
Chuẩn bị bầu cử hội văn. Đồng Nghiệp khi ấy
trong ban kiểm tra, chép gửi qua người khác cho tôi chứng cứ tham ô của chủ tịch,
để tôi lên trang mạng. Tôi bảo:
- Anh
là thành viên Ban kiểm tra. Anh ý kiến người ta mới tin. Tôi công khai, họ truy
lại, tôi bảo anh cung cấp nhé!
Đồng
Nghiệp kêu:
- Tôi
sợ lắm! Đừng nói ra tôi…
Nhà văn Ngày Mới kiện lãnh đạo hội, đưa
đơn cho ban kiểm tra. Đồng Nghiệp chắp tay vái:
- Em
sợ lắm! Em không dám nhận đơn đâu!
Đồng
Nghiệp vừa nói vừa bỏ chạy.
-3-
Trong một cuốn sách viết về danh nhân địa
phương, tôi và Đồng Nghiệp đều có bài viết được tuyển in. Đồng Nghiệp dựa chức
phó phòng, lấy kinh phí nhà nước, trích bài viết của mình in thành “sách” mỏng,
khổ bé. Đây là cuốn duy nhất Đồng Nghiệp đứng tên một mình. Đồng Nghiệp đem 50
cuốn nhờ tôi ấn cho cơ quan mua. Thông lệ, các nhà phát hành đều trả lại “phát
hành phí” cho cơ quan tôi từ 20 đến 30 phần trăm. Tôi vận động lãnh đạo dùng tiền
công đoàn trả cho Đồng Nghiệp nguyên giá bìa, không đòi chiết khấu. Đồng Nghiệp
thản nhiên nhận tiền mặt, không nỡ ký tặng tôi một muốn…
-4-
Lãnh đạo một tạp chí mời tôi làm thành
viên biên tập duyệt chọn bài. Tôi từ chối và giới thiệu Đồng Nghiệp. Đồng Nghiệp
được ký hợp đồng làm thuê cho tạp chí.
Một nhà văn Việt Nam gửi bài cho tạp chí.
Bài đã in mười năm trước ở một tạp chí quốc gia, bị bạn đọc phản biện tơi bời về
thông tin sai lạc, thiếu căn cứ chính xác. Đồng Nghiệp đọc duyệt phê “Không thể
in được”, loại ra. Nhưng sau khi tác giả gặp riêng thì Đồng Nghiệp lại thay đổi
quyết định, phê in được.
Khi tạp chí phát hành, tôi điện cho Tổng
biên tập nói rõ sự lạc hậu, sai sự thật của bài viết. Tổng biên tập trao đổi lại
với tác giả. Tác giả nổi đóa khẳng định có đủ căn cứ chính xác. Tổng biên tập
yêu cầu tôi viết bài phản biện. Tôi đồng ý.
Đồng Nghiệp hai lần đem bản thảo bài phản
biện đến nhà, khuyên tôi viết lại theo dạng thông tin bình thường, không phản
biện thì mới ký duyệt cho tạp chí đăng. Tôi không đồng ý. Đồng Nghiệp đe:
- Nếu anh cố tình đăng bài viết, tôi sẽ là người đầu
tiên phản biện lại anh!
Tôi nóng mặt:
- Nếu anh phản biện, tôi rất hoan nghênh!
Không hiểu bằng cách nào mà người ta huy
động được lãnh đạo tuyên giáo hai tỉnh liên quan, lãnh đạo cơ quan… tìm mọi
cách ngăn chặn bài phản biện của tôi. Qua ba kỳ tạp chí, bài của tôi đã lên
khuôn, lãnh đạo lệnh mồm phải gỡ thay bài khác. Tôi đành đưa bài lên trang cá
nhân trên Facebook. Trang FB của tôi liền bị đánh sập.
Một
cuộc họp bất thường, mời hai tác giả, ban thường vụ, phòng biên tập, phòng hành
chính xem xét vụ bài phản biện của tôi. Kết quả hội nghị xác định bài phản biện
đảm bảo tính khoa học, quyết nghị phải đăng đúng quy định nhà nước. Nhưng khi tạp
chí in ra, bài của tôi đã bị biên tập không đúng tinh thần bản thảo. Từ phản biện
tác giả bài báo, biến thành phản biện tác giả của sách mà tác giả bài báo bị phản
biện sử dụng. Tôi chất vấn Tổng biên tập, anh ngạc nhiên không tin. Khi kiểm
tra lại anh mới biết là mình bị người ta lừa…
-5-
Thấy trên FB có trang của Đồng Nghiệp,
tôi gửi yêu cầu kết bạn. Mãi không thấy Đồng Nghiệp oke. Tôi ngỡ Đồng Nghiệp
chưa thạo mạng. Một lần gặp Đồng Nghiệp, tôi hướng dẫn cách kết bạn và nhắc lại
yêu cầu của tôi. Đồng Nghiệp không những không oke kết bạn mà còn chặn trang FB
của tôi. Tôi nói với người bạn thân:
- Đồng nghiệp mà tệ quá!
Bạn thân xì một tiếng:
- Hắn là đồng nghiệp chứ không phải là bạn
của chúng mình!
12 – 2020
TMG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét