Hôm nay là là 9/10 năm Ất Tỵ (2025), như vậy có thể xem như thời khắc chuyển mùa thu sang mùa đông đối với âm lịch.
Hôm nay là là 9/10 năm Ất Tỵ (2025), như vậy có thể xem như thời khắc chuyển mùa thu sang mùa đông đối với âm lịch.
Với bài thơ "Cháy", Đặng Xuân Xuyến khẳng định bút pháp táo bạo, mãnh liệt và đầy tính phồn thực của mình. Đây là một thi phẩm ngắn gọn, súc tích, nơi ranh giới giữa tình yêu và dục vọng, giữa con người và vũ trụ gần như bị xóa nhòa trong một khoảnh khắc thăng hoa tột đỉnh.
Trong một thế giới mà ai cũng cố gắng xây dựng hình ảnh của mình đẹp đẽ trên mạng xã hội thì Paul Nguyễn Hoàng Đức lại chọn cách phơi bày mọi góc cạnh của bản thân, từ sự khao khát được tung hô đến những ấm ức vụn vặt nhất trong các mối quan hệ xã hội với vẻ bộc trực chân chất.
1.
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời
tươi xanh
Làng quê bình dị, an lành
Mà trong nỗi nhớ đã thành
thân thương
Quê hương một nắng, hai sương
Nhớ người xa xứ, tha phương
chưa vừa
Quê hương mưa nắng hai mùa
Đầy vơi con nước, bóng dừa
tươi xanh
Nhà quê vách đất, mái tranh
Giàn bầu, giàn mướp, cây
chanh, cây cà
Người quê tình nghĩa bao la
Hiền hòa, mộc mạc, đậm đà, sắt
son
Chiều buồn ngồi ngắm hoàng
hôn
Mà lòng sao cứ bồn chồn, xuyến
xao
Mùi hương lúa chín ngọt ngào
Màu lam khói bếp quyện vào
câu thơ…
Nhà văn Nguyễn Văn Hiên tặng tôi tác phẩm vừa xuất bản:
TUỔI THẦN TIÊN : Truyện ký / Nguyễn Văn Hiên. – H.: Văn học, 2025. – 110 tr. ; 21 cm.
NGẨN NGƠ TIẾNG CHIỀU
Ờ kìa... chênh chếch mái đình
Hoa xoan rụng tím tiếng Kinh
giữa chiều
Nắng dồn về bóng đổ xiêu
Lẩn trong gió lạ tiếng chiều
ngẩn ngơ.
Hà Nội, chiều 15 tháng 4-2025
TỐNG BIỆT HÀNH
Một bước đường thôi nhưng núi cao
Trời ơi mây trắng đọng phương nào
Đò ngang neo bến đầy sương sớm
Cạn hết ân tình, nước lạnh sao?
Truyện nhặt Trần Mỹ Giống
Hơn năm nay bệnh không dám đi xe máy. Sáng nay đạp xe vượt hơn ba cây số mất nửa tiếng, tới quán Lý Quốc Sư (đã đổi là Quán 10) theo hẹn gặp với các cụ Vũ, Hoàng, Đặng. Cụ Đặng có việc đột xuất nên không tới. Ba cụ gặp nhau không ồn ào mà cảm động. Mừng cho cụ Vũ thôi chức về hưu lần hai một cách vinh quang.
1.
Nhớ
ngày thưở ấy… “Ngày xưa…”
Chung trường, chung lớp… tuổi
vừa biết yêu
Thương
ngày nắng sớm, mưa chiều
Ngày thơ, ngày mộng, dáng Kiều
lung linh
Trao
nhau những nụ hôn tình
Nắng soi mặt nước in hình đôi
ta
Tình
yêu chắp cánh bay xa
Vòng tay ôm ấp, ngày qua,
ngày ngày
Người
yêu như thể người say
Men tình chuếnh choáng, ngất
ngây miệt mài
Yêu
người mới biết nhớ hoài
Yêu người mới biết ngày dài
quạnh hiu
Trong
vòng tay ấm hương yêu
Lời tình thủ thỉ, cho nhiều
thiết tha
Hoàng
hôn tắt nắng đường xa
Bước về không nỡ… ơi ta… ơi
mình…
Khuya qua, ngày 10 tháng 11 năm 2025, một bạn đọc điện hỏi con người có "Nghịch Thiên cải Mệnh" được không vì mấy Thầy Tử vi nói với cậu ấy là "Di cung hoán số" được. Vì đã gần 24 giờ, khuya quá rồi, tôi không tiện trả lời nên hẹn cậu ấy sáng nay sẽ viết vài dòng về thắc mắc của cậu ấy, cũng là thắc mắc của một số bạn đọc khác đã gửi tới tôi: có thật sự "Nghịch Thiên cải Mệnh" được không?
Đêm 7 tháng 8 năm 2013, vừa đặt mình nằm đã mơ mơ màng màng, thấy lạc vào giữa đám đông, tiếng cười nói xôn xao và những ánh mắt nhìn nhau đầy ẩn ý. Tâm trạng tôi cũng rất lạ, nửa nôn nao muốn nán lại để hòa vào cái không khí náo nhiệt ấy như nỗi niềm của kẻ lâu ngày chợt tìm thấy chốn muốn thuộc về, nửa thì lại muốn rời đi thật nhanh để tránh xa những thị phi, những lời đàm tiếu có thể chờ sẵn sau mỗi tiếng nói, nụ cười từ đám đông kia.
Tôi rất vui khi nhận được sách mới của
nhà văn Trần Thị Hằng gửi tặng qua nhà thơ Trần Hùng Thắng:
BẾN ĐỢI : Truyện, ký / Trần Thị Hằng.
- Hải Phòng: Nxb. Hải Phòng, 2025.
- 190 tr. ; 21 cm.