NV Thủy Điền |
Tiếng súng ngoài ngõ vừa dứt, tiếng cải nhau
bằng những lời chưởi thề cũng bắt đầu ngưng, cảnh náo loạn thiên cung được trả
lại êm đềm, chỉ riêng con Vện nhà chẳng dám ra khỏi gầm giường đang nằm le lưỡi
và thở, trông có vẻ mệt nhọc. Thật đáng thương vô cùng.
Vừa ăn cơm xong, mọi người có kẻ bắt đầu đi
ngủ để mai còn phải làm việc, có người đang ngồi xem Tivi, có em đang học bài,
có các cụ đang ngồi dùng nước. Bỗng dưng người ta nghe ì đùng trước ngõ. Ngỡ ai
đó đang bất bình một chuyện gì rồi to tiếng. Ai cũng tò mò vén màn nhìn xuyên qua
cửa sổ, thấy không có gì, rồi mọi người trở về trạng thái cũ. Nhưng không ngờ!
Chỉ ít phút sau mọi chuyện lại trở thành khác thường như một cuộn phim trinh
thám.
Chiều vừa sụp tối, ánh đèn đường dần dần sáng
tỏ, không biết chuyện gì đã xảy ra trước đó, hai nhóm băng đãng cũng không biết
từ đâu kéo đến trước quán Karaoke bày trận, to tiếng gần nửa tiếng đồng hồ, rồi
sau đó dùng súng lục bắn nhau nghe chát chúa, kết quả mỗi bên có hai anh chàng ngả
tử. Dù đã có người chết, nhưng chúng cũng chẳng sợ và cứ tiếp tục ăn thua với
nhau cho đến cùng. May mà Công an đến kịp, còn không. Có lẽ, số thương vong ấy
sẽ còn tăng gấp bội.
Tiếng còi hụ vang vang từ xa đến như báo động
và cướp tinh thần hai băng nhóm. Gần Ba chục Công An tinh nhuệ được võ trang và
bảo vệ đầy đủ xông vào bao vây định tóm gọn hai phe nhóm nầy, nhưng khi hay tin
chúng đã nhanh chân vọt mất chỉ còn lại hiện trường là bốn anh chàng thương vong
mà chúng mang đi không kịp, tuổi đời vừa 16, 17, ốm như con cheo, mình mẩy, tay
chân xâm nát với những bức hình quái đãng nằm bất động trên những vũng máu bởi
những viên súng lục. Máu- máu loang chảy thành từng dòng trông thật hãi hùng và
ghê tởm.
Hỏi ra thì chúng giành nhau địa bàn để sống,
bọn nầy cướp chén cơm trên tay bọn khác bằng sức lực của những cô tiếp tân chân
dài gần nửa năm nay mà chưa giải quyết được.
Thành phố về đêm đang rộn ràng, nhộn nhịp, vui
tươi người đèo người qua từng con phố, những quán xá vệ đường đang phục vụ cho
thực khách, những đôi nam nữ dìu nhau đi dưới ánh đèn, đêm thưởng thức chưa
được trọn vẹn. Tự dưng bỗng trở thành bãi chiến trường đẩm máu.
Mọi người hoảng hốt bỏ xe, bỏ đủa, bỏ tay tình
nhân chạy tán loạn thoát thân cũng vì những tiếng súng được đổi trao từ hai
phía mà người ta không lường được.
Con Vện nhà cũng thế đang cùng người vui tươi
sau những năm chiến tranh chấm dứt, nó dường như quên lãng tiếng súng kinh
hoàng ngày ấy. Nay lại bỗng dưng phải chui lại gầm giường mà cuộc đời nó chưa
bao giờ nghĩ tới.
Thủy Điền
27-05-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét