Đó là bài thơ có đầu đề là “Tuyệt cú” của
Đỗ Phủ, một nhà thơ rất nổi tiếng ở Trung Quốc thời thịnh Đường.
Nguyên
văn chữ Hán như sau:
絕句
兩個黃鸝鳴翠柳,
一行白鷺上青天。
窗含西嶺千秋雪,
門泊東吳萬里船。
兩個黃鸝鳴翠柳,
一行白鷺上青天。
窗含西嶺千秋雪,
門泊東吳萬里船。
杜 甫
Phiên âm:
TUYỆT
CÚ
Lưỡng cá hoàng ly minh thúy
liễu
Nhất hàng bạch lộ thướng thanh thiên
Song hàm Tây Lĩnh thiên thu tuyết
Môn bạc Ðông Ngô vạn lý thuyền.
Nhất hàng bạch lộ thướng thanh thiên
Song hàm Tây Lĩnh thiên thu tuyết
Môn bạc Ðông Ngô vạn lý thuyền.
Đỗ
Phủ
Câu thứ nhất: Hai con
oanh vàng hót trong rặng liễu biếc.
Câu thứ hai đối: Một
đàn cò trắng bay vút lên trời xanh.
Câu thứ ba: Cửa sổ ngậm
tuyết nghìn năm núi Tây Lĩnh.
Câu thứ tư đối: Cửa
chính trông rõ vạn dặm thuyền Đông Ngô.
Đối
từng cụm từ: “Lưỡng cá hoàng ly” (Hai
con oanh vàng) đối với “Nhất hàng bạch lộ” (Một đàn cò trắng), “minh thúy liễu”
(hót trong rặng liễu biếc) đối với “thướng thanh thiên” (bay vút lên trời xanh),
“Song” (Cửa sổ) đối với “Môn” (Cửa chính), “Tây Lĩnh” đối với “Đông Ngô”, “Thiên
thu tuyết” đối với “Vạn lý thuyền”…
Ở đây còn là đối nhau từng chữ:
Về số từ: “Lưỡng” (hai) đối với “Nhất” (một), “Thiên” (ngàn)
đối với “Vạn” (muôn)…
Về tính từ chỉ màu sắc: “Hoàng” (vảng) đối với “Bạch” (trắng)…
Trong luật thơ Đường, thơ tứ tuyệt không cần đối nhau. Bài
thơ tứ tuyệt nói trên của Đỗ Phủ không chỉ đối nhau từng câu, từng cụm từ mà
còn đối nhau từng chữ, mới thật là đáng bái phục vậy.
Lê Văn Hy
(Chi hội thơ Đường luật huyện Mỹ Lộc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét