PHŨ PHÀNG
"Nếu biết ngày mai tôi
lấy chồng
Mèn ơi Người ấy có buồn
không"
(Mượn ý thơ của thiên hạ)
Nghe lời than thở trong đêm
vắng
Gió hỏi cây, cây hỏi Vạc
sành
Muốn xa mà tiếc tình anh
Chân đi mà dạ không đành.
Đắn đo
Chim muốn bay, lòng mãi dự
dò
Trời đông rét tổ sầu, đơn
chiếu
Ai trông ..., ai .... sóc
những chiều
Đêm hàn gió lạnh dập dìu
tuyết sương
Đứng nhìn xa, mắt dõi theo
đường
Lũy tre khuất bóng, lệ rơi
tuôn
Người đi để lại đau thương
Còn gì đâu nữa, vấn vương
thêm sầu
Tim tôi sống như người bằng
máu
Khác gì nhau mà hỏi không
đau
Thốt lên chi tiếng nghẹn
ngào
Cho tim tan vỡ, máu đào
tuôn rơi.
Thủy Điền
12-12-2019
KHÓ LẮM NGƯỜI ƠI
Hôm qua đi du hí
Ghé Văn nghệ Quảng trị
Bỗng đọc được bàì thơ
Nghe sao mà có lý
Hãy Sống...
Nếu một ngày
Tôi không còn trên đời này nữa
Mọi thứ vẫn bình thường
Sự sống vẫn sinh sôi
Nhịp đời vẫn trôi
Như chưa từng có tôi hiện diện.
Nếu một ngày
Tôi đứng trên bục cao danh vọng
Tôi cũng chỉ là tôi
Một con người bình thường
Bằng xương bằng thịt
Chứ nào phải Tiên, Bụt, Thánh,
Thần?
Kiếp nhân sinh
Phải trải qua trầm luân bể khổ
Mới tôi luyện con người
Giống như lửa thử vàng
Dù nung trong lửa
Vẫn là vàng, vẫn sáng, vẫn
nguyên.
Thế cho nên
Thôi. Hãy quên những gì không
vui
Những nỗi đau, ngậm ngùi
Những bất công ngang trái
Bởi lẽ cuộc đời
Luôn tồn tại những điều trái
khoái.
Đừng cố gắng
Tìm kiếm và đòi lẽ công bằng
Rồi ưu tư phiền muộn
Đời người ngắn ngủi lắm
Đừng quá nặng lòng
Hãy sống cho những gì đang có.
Yêu thương!
Bùi Thị Minh Loan
Lén lấy óc Co-pie
Mang về rèn cách sống
Đời bao năm biến động
Nay gặp được niềm tin
Đêm suy ngẫm một mình
Nhai đi rồi nhai lại
Cuối cùng chẳng ....
"Đúng, sai"
Mơ
Nói thì nghe cũng phải
Hỏi Có làm được không ?
Đời còn nhiều tham vọng
Người luôn mãi hơn thua
Chẳng ai muốn mình vừa
....
Có một muốn được trăm
Không được như sóng gầm
Hận thù. Ôi! Liên miên
Muốn làm con người hiền
Thế mà chẳng được yên
Muốn ăn chay niệm phật
Nhưng qủy xứ .. kề liền
Nói thì nghe thánh thiện
Hỏi có làm được không ?
Thôi thì ai có lòng ...
Ta cần nên trân trọng
Hãy noi theo mà sống
Hãy học để làm người
Cho cuộc đời xinh tươi
Tương lai .... đầy nhân ái.
Thủy Điền
Đêm thao thức ...... đêm dài
Trăm năm là cõi tạm
May, rủi phải đành cam
Cát bụi ... .... về cát
bụi
Có hơn nhau mấy Suối
Cuối đời cũng trắng tay.
Thủy Điền
CHÊNH CHẾCH
Bóng đêm chênh chếch giữa
trời
Ngàn sao nghiêng ngã, nửa
vời ánh trăng
Cung đàn lạc khúc thăng,
trầm
Lời ca gãy nhịp, canh tàn
lẻ loi
Đêm về còn lại mình côi
Ngồi bên song cửa nhìn
trời hắt hiu
Vạc kêu ba tiếng Vạc kêu
Như than, nhơ oán tiêu điều
ruột gan
Tiếng đàn ngày ấy bên
nàng
Dưới vầng trăng sáng xóa
tàn cô liêu
Lời ca, giọng hát mỹ miều
Đưa hồn vào mộng, tiếng
yêu dâng tràn
Kề vai thiếp thiếp, chàng
chàng
Thiên nhiên tỉnh giấc ngỡ
ngàng trần gian
Ngỡ đời sáng rực như trăng
Trăm năm bên gối, bên chăn
cùng nàng
Xuân đi- rồi lại- xuân tàn
Vầng trăng chênh chếch, cung
đàn lạc dây.
Thủy Điền
10-12-2019
LỠ BƯỚC ĐƯỜNG TRẦN
Gió mùa xuân giờ không còn
nữa
Sợi nắng vàng thôi hết
rụng rơi
Hai bên đường lá úa, hoa
tơi
Phố vắng khách, không gian
lặng lẽ
Cảnh u buồn sầu nặng, tái
tê
Ôm giấc ngủ trở trăn từng
khắc
Đời ly hương đêm ròng nước
mắt
Lời hẹn thề cố quốc còn
xa
Đành ngồi khoanh ... nhìn
tuyết trắng ngà
Đếm từng đốt .... ... cuộc
đời lỡ bước
Vuốt trán mỏng nghĩ suy
xuôi, ngược
Một kiếp người hai chữ
dại, khôn.
Thủy Điền
09-12-2019
VÔ CẢM
Nắng hè khoe chiếc mỏng
Gợi ... đất, chóa mắt
trời
Gió biến thành bão nổi
Sóng tràn dâng len chân
Thế mà vẫn lặng câm
Vô tình nhơ đá cuội
Mặc cho đời gió bụi
Mặc nắng ấm, sắc vàng
Ánh mắt dường vô cảm
Công cốc một đời hoa
Giữa hạ hồng lan tỏa
Như .... giọt đá chiều đông
Thủy Điền
08-12-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét