HOA MẶT TRỜI
Mặt trời mọc từ biển
Đỏ như hoa hồng nhung
Sóng reo vui nhào tới
Ôm hôn hoa mặt trời
Mẹ là hoa mặt trời
Bé là con sóng vui
Gà gáy sáng bé dậy
Hôn má mẹ ngời ngời.
HOA MẶT TRỜI
Mặt trời mọc từ biển
Đỏ như hoa hồng nhung
Sóng reo vui nhào tới
Ôm hôn hoa mặt trời
Mẹ là hoa mặt trời
Bé là con sóng vui
Gà gáy sáng bé dậy
Hôn má mẹ ngời ngời.
Đối với tôi, nhà thơ Trần Mạnh Hảo là con voi trắng trong rừng văn chương, còn tôi chỉ là tên mù lang thang trong khu rừng ấy. Theo như chuyện ngụ ngôn nước ta, tên mù làm sao tả voi cho đúng, có tả chăng thì chỉ tả chưa chắc đúng cái đuôi, cái vòi, cái tai hay cái chân con voi mà thôi. Thế nhưng câu chuyện ngụ ngôn cho biết 4 tên mù có tả voi thật, rồi chúng cải nhau vì tên nào cũng cho rằng mình tả đúng con voi. Với tôi, nói chi đến sự nghiệp văn chương của Trần Mạnh Hảo, chỉ bài thơ “Nguyễn Trãi trước giờ tru di” của ông đã là con voi đối với tôi rồi. Thế nhưng, bởi yêu mến tiếng voi rống trong rừng khuya, bởi linh tính thấy voi trong tâm tưởng, tôi thử rờ và tả con voi, hay nói trắng ra, viết về bài thơ “Nguyễn Trãi trước giờ tru di” bằng suy tư hạn hẹp, bằng lời văn thô thiển của mình, bởi vì nếu tôn trọng quyền tự do thì không ai cấm tên mù tôn vinh điều mình ưa thích.
NGÀY THƯƠNG BINH LIỆT SĨ
Tuổi xanh cây súng trĩu bờ
vai
Muôn nẻo hành quân chiến dịch
dài
Quốc lễ dâng hương hồn liệt
sĩ
Non sông ngàn thuở nhớ thương
hoài
Ra đi mang nặng trái tim hồng
Trai trẻ một thời với núi
sông
Vì nước quên thân thành liệt
sĩ
Dòng đời tuôn chảy nhớ mênh
mông
CHỈ LÀ...
(tặng chị Nguyễn Thị Ngọc Diệp)
Chị ngồi để tám gió khuya
Để ve vuốt ánh trăng lòa xòa
buông
Chị nào đợi vọng tiếng chuông
Chỉ mong một chút gió cuồng lạc
đêm.
Cơi trầu chị bỏ, chả têm
Khát chi duyên hẩm, phiền
thêm, báu gì...
Làng Tám, trưa 03 tháng 12-2022
(Viết sau khi đọc Câu Chuyện Văn Chương của Lê Mai Lĩnh)
Để bạn đọc dễ theo dõi tôi đưa bài của ông Lê Mai Lĩnh lên trước
và bài trả lời của tôi (Phạm Đức Nhì) lui về phía sau.
ĐÔI LỜI BỘC BẠCH
Tôi - Nhà thơ PNT giờ tuổi đã cao, già yếu và nhiều bệnh tật, sự sống chỉ còn như ngọn đèn bấc trước gió đông. Trong sự nghiệp thi phú của tôi, đã sáng tác được khoảng 5-600 bài và xuất bản trên chục tập thơ. Không biết Thượng đế còn để sống đến ngày nào? Nay tôi chọn ra... “15 BÀI THƠ TÌNH HAY NHẤT CỦA PHẠM NGỌC THÁI.”
ĐỌC “TỐNG BIỆT HÀNH” THƠ THÂM TÂM
Châu
Thạch
TỐNG BIỆT
HÀNH
Đưa người, ta không đưa qua
sông
Sao có tiếng sóng ở trong
lòng?
Bóng chiều không thắm, không
vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt
trong?
1- Phường Cửa Bắc
2- Phường Cửa Nam
3- Phường Lộc Hạ
4- Phường Lộc Hòa
5- Phường Lộc Vượng
6- Phường Mỹ Xá
7- Phường Ngô Quyền
8- Phường Quang Trung
9- Phường Trần Hưng Đạo
10-
Phường Trường Thi
11-
Phường Vị Xuyên
12-
Xã Nam Phong (trước 2030)
VÀI NÉT VỀ NHÀ THƠ HẢI NHƯ
Nhà thơ Hải Như tên thật là Vũ Như Hải, sinh ngày 28/3/1923, quê ở làng Bái Dương, xã Nam Dương, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định, mất ngày 30 – 6 - 2017. Ông tham gia cách mạng trước năm 1945 trong Hội truyền bá quốc ngữ ở Hà Nội. Năm 1946, ông vào quân đội, tham gia lớp đào tạo báo chí cách mạng đầu tiên mang tên Huỳnh Thúc Kháng ở chiến khu Việt Bắc. Sau đó, ông lần lượt công tác ở các báo Sông Lô, Vệ quốc quân, Cứu quốc và báo Giác Ngộ rồi chuyển sang chuyên viết thơ. Ông là nhà thơ thuộc thế hệ đầu của cách mạng.
Cho DP
trong mắt em mùa thu vừa đến
vội
gió lạnh đầy trong nỗi nhớ
chơi vơi
anh chợt biết vì sao thu yếu
đuối
bởi vì em gửi nhớ đến bên tôi
1.
Về
Quê tìm lại nụ cười
Ủ trong than ấm… những lời sắn
khoai
Dòng
sông xưa vẫn chảy hoài
Lòng người viễn xứ nguôi
ngoai nỗi buồn…
Ngủ
đi, chớp biển mưa nguồn
Ngủ đi, hỡi những nỗi buồn
không tên
Ngủ
đi, nhớ nhớ quên quên
Ngủ đi, hết những chông chênh
cuộc đời…
Về
Quê tìm chốn thảnh thơi
Rưng rưng nhớ lại một thời
lãng quên
Khói
lam chiều nhẹ bay lên
Đàn trâu khua mõ, tím nền trời
cao
“Bướm
vàng đậu nhánh…” ca dao
Đồng vàng lúa chín, xôn xao
câu hò
Người
Quê nhẹ gánh âu lo
Bỗng nghe câu hát: “… Con cò bay la…”
Quê
người phố thị xa hoa
Quê tôi vẫn vậy, vẫn là… “Nhà
Quê…”
Mùi
hương lúa mới đê mê
Chim cu, chim sáo bay về vui
chơi…
Nhà thơ ZuLu DC tên thật Cao Duyên, sinh quán Trà Liên, Triệu phong, Quảng Trị, tốt nghiệp Hàng Hải Thương Thuyền, Đại học bách Khoa Phú Thọ - Sài Gòn, hiện trú tại California, Hoa Kỳ.
Ngày 26 tháng 6 năm 2023, bộ môn Thơ đi thực tế sáng tác ở Mộc Châu. Chiều muộn chúng tôi đến bản Lác, Mai Châu, Hoà Bình.
Sáng nay, 07 tháng 08-2023, đọc lại bài thơ "TÔI NGHE" viết ngày 21 tháng 09 năm 2016, có đoạn nhắc đến vụ nổ súng của ông Đỗ Cường Minh (nghi can và cũng là nạn nhân) sáng ngày 18 tháng 8 năm 2016, bắn chết ông Phạm Duy Cường (Bí thư tỉnh Yên Bái) và ông Ngô Ngọc Tuấn (Chủ tịch Hội đồng Nhân dân tỉnh Yên Bái):
Ngủ
đi... giấc mộng tình quê
Đong đưa tiếng võng... vỗ về
chiêm bao
Lời
ru Lục Bát... Ca Dao...
Đưa ta về cõi trăng sao quê
nhà
Đơn
sơ cây ớt, cây cà
Chim cu, chim quạ... bay qua
nỗi chờ...
Làng
xưa, xóm cũ trong mơ
Đình xưa rêu ngói, bây giờ
còn không
Se
se gió Bấc cuối Đông
Tiếng đàn Vọng Cổ bềnh bồng...
tình tang
Nắng
rơi ngập cánh đồng làng
Mênh mông biển lúa óng vàng
đong đưa
Bờ
ao, bến nước, gốc dừa
Hương quê, hương đất thoảng
đưa dịu dàng
Chiều
trôi theo bóng mây ngàn
Bóng em trong nắng... nắng
vàng hiu hanh
Chiều
thơm khói bếp mái tranh
Vườn cau hoa trắng... trầu
xanh mướt vườn
Hoa
quê Dủ Dẻ nhả hương
“Gừng cay... muối mặn...” ngọt
đường lời ru
Sông
dài chảy mãi thiên thu
Ngàn năm soi bóng Vọng Phu
trông chồng
Mùa
xanh hương lúa đòng đòng
Tình quê lòng vẫn giữ lòng
đinh ninh
Sóng
đùa trăng... ánh lung linh
Nước trôi... trôi cánh Lục
Bình tha hương
Ôm
trăng ngủ giấc miên trường
Bốn bề tịch lặng... Vô Thường thành hoa...
Xã Nhật Hy(01),
huyện Giao Thuỷ, Phủ Thiên Trường, trấn Sơn Nam xưa có 2 ngôi Đền vẫn còn tồn tại
quy mô, bề thế đến ngày nay và đều đã được xếp hạng DI TÍCH LỊCH SỬ VĂN HOÁ CẤP QUỐC GIA từ những năm cuối thế kỷ trước:
1- Đền Xuân Hy (thuộc xã Xuân Thuỷ, huyện
Xuân Trường).
2- Đền Xuân Bảng (xã Xuân Bảng, huyện Xuân
Trường).
Chúng
ta cùng tìm hiểu về hai ngôi Đền đó.