XUÂN
BUỒN
Hai mươi năm trước, tớ hăm hai*.
Thoắt đó - Giờ đây bốn chục ngoài.
Câu chuyện đâu buồn tuôn xối xả
Cuộc đời ô trọc kéo dằng dai.
Trăm năm trần thế bao gian khổ
Một kiếp phù sinh lắm đắng cay
Ngán ngẫm thế mà Xuân lại đến,
Cho lòng ta dậy nỗi u hoài
Trại Bàu Lâm, Xuân
1981
*
Copy từ câu: “Ngũ thập niên tiền nhị thập tam” của Nguyễn Công Trứ
KHAI
BÚT ĐẦU XUÂN
Người người nôn náo đón chào Xuân.
Rước tết - Thơ ta, rụng mấy vần.
Chén rượu đắng cay cùng bạn hữu,
Men nồng sâu đậm với người thân.
Non sông thắt ngặt – Còn lơi lỏng!
Đất nước tối òm - Chẳng chú chăm.
Đứng giữa Đất, Trời luôn khoắc khoải.
Xét mình, thẹn mặt với tiền nhân!
MÙA XUÂN THÊ LƯƠNG
(Sau 8.5 năm tù trở về)
Xì xẹt bên hè xác pháo văng.
Nhìn ra con trẻ bốn, năm thằng.
Khơi ngòi xác pháo nhà ai tịt!
Thổi đóm tàn hương khách lạ quăng!
Thấy trẻ lòng đau dường ruột thắt.
Thương con dạ buốt tựa dao dần.
Hết thời, lỡ bước đành cam phận...
Phút chốc thì ta bỗng hóa thằng…*
Long
Khánh, Cuối Đông 1983
*
Khi tôi đang tắm tại giếng cách cái chòi khoảng 20m. Một quan du kích đến đứng sau
chòi, gọilớn, “Ê! Thằng già vô biểu coi!” Vui ghê!
XUÂN
NGHÈO #1
(Hòan cảnh khi mới ra tù)
Xuân đến sao Xuân chẳng bước vào,
Chúa Xuân cũng chán cảnh nghèo sao?
Chào Xuân mâm cỗ dăm đôi đũa.
Rước lễ ông bà một nhúm rau.
Đàn trẻ vô tâm nhìn ngớ ngáo
Thân già tủi phận nghẹn u sầu
Cái nghèo thấy thế mà hay nhỉ!
Bây đuổi theo ta đến thuở nào?
Long Khánh, Xuân 1983
XUÂN
NGHÈO # 2*
Xuân về thiên hạ rộn chào mong.
Ôi! Đón xuân sao buốt cả lòng!
Pháo lượm mấy viên kêu lẹt đẹt,
Thịt kho vài miếng nước long bong.
Con ngồi trước cửa lòn ngơ ngác,
Ta vét nồi cơm dạ phập phồng.
Xuân hỡi, xin xuân đừng đến nữa.
Vì xuân có đến cũng bằng không!
Long Khánh, xuân 1987
*
Vợ lấy chồng khi còn trong tù – nhưng còn kín đáo. Ra tù bà ấy mới công khai ra
mặt và dẫn chồng về địa phương tôi đang ở. Tù về, tôi xin làm cỏ rẫy cũng không
ai dám thuê mướn. Vì địa phương cấm quan hệ với tôi.
XUÂN VỀ NHỚ ĐẤNG SANH THÀNH
Xuân đến ngàn hoa đua sắc hương.
Lòng riêng vọng bái chốn tông đường.
Bóng xưa mờ ảo cùng mây khói,
Dáng cũ nhạt nhòa trong gió sương.
Tiếng pháo giao thừa khơi nỗi nhớ,
Câu thơ khai bút gợi sầu vương
Tuổi đời càng chất, càng thương nhớ
Hai đấng sanh thành lạc bóng dương.
Georgia,
cuốiđ ông 1999
ĐÓN
XUÂN TỰ TRÀO
Năm chín tuổi đời* - Sáu chục Xuân*.
Vẫn vui, vẫn hưởng thú khôn cùng.
Đường tình trải bước – Kê không được.
Bể ái lần tay - Đếm chẳng xong
Ý muốn lương hiền, e chẳng được!
Lòng mong thánh thiện, hết phương trông!
Cuộc đời dai dẳng luôn mong mỏi:
“Xã hội không còn lũ ngốc, ngông.”
Atlanta,
Jan 15, 1999
*
Tuổi Dương lịch 59, Âm lịch 60.
XUÂN CANH THÌN 2000 # 1
Xuân về vọng nhớ cõi trời Đông!
Tranh Tết năm nay chắc lắm rồng?
Cỡi gió, uốn mình đi bốn cõi,
Vờn mây, lượn khúc khắp non sông.
Lưng trời vời vợi xa trần tục,
Vực biển mênh mông lánh bụi hồng.
Thập nhị chi - Bao lần hạnh ngộ:
“Thiên đình, hạ giới cũng tinh thông?”
Georgia, cuối Đông 1999
XUÂN
TRÊN ĐẤT MỸ
Xuân ở xứ người nhạt khói hương!
Mai không khoe sắc - Tuyết in đường
Tiết tuôn khí lạnh đùa thân xác
Gió phẩy chồi non rụng ánh sương
Giữa buổi giao thứa lòng quặng thắt
Trong đên trừ tịch nỗi sầu vương
Xứ người Xuân đến… Sao băng giá?
Tuyết phủ! Tháng ngày khuất bóng dương
Cuối Đông 1999.
XUÂN
NHẠT Ý
Xuân đến chạnh lòng - Gợi chút duyên
Hồn Xuân vang vọng tiếng Thu huyền!
Vô tình những cánh mai vàng ngõ
Nhạt ý hàng hoa cúc trắng hiên
Trên áng thư – Nhìn tranh gợi tứ
Bên chung trà – Hát khúc giao duyên
Như con bướm lạc đàn ngơ ngác!
Ngán ngẩm thế trần - Mộng cõi tiên!
Atlanta, Feb. 03, 1999.
ĐÓN TẾT XỨ NGƯỜI
Giá rét ai ai cũng chạy làng
Đông về ta đón Tết ta sang
Quê nhà nắng tỏa hương Xuân ấm
Đất khách mây che nhạc ánh vàng
Giấc mộng công danh đà khuất bóng
Cái thời ngang dọc đã sang trang
Xứ người – Xuân nhạt tình dân tôc
Đạo đức Ông, Cha phải lọc, sàng.
26-12-1999
LỜI NGUYỆN ĐẦU XUÂN
Xuân đến - À! Xuân đến cũng hay!
Mong Xuân thay được cái cần thay
Thắm nồng tình nghĩa người xa xứ
Sưởi ấm cõi lòng kẻ cóng tay
Nhấp chén men – Quên đời lận đận
Nâng chung trà - Xóa nỗi chua
cay
Trời Xuân tươi mát - Hồn Xuân đọng
Cạn chén rượu nồng ngật ngưỡng say!
Atlanta, Dec. 14, 2000
ĐÓN
XUÂN
Nét bút, câu thơ trải mấy vần.
Yêu đời, yêu cả mảng tình Xuân.
Mẹ cha tu đức - Trời ban lộc,
Tiên tổ hãm mình – Cháu thụ ân.
Cuộc sống xô bồ bao hạch sách,
Miệng đời tanh tưởi há chồn chân?
Nhìn quanh tám hướng, ta thầm nghĩ:
“Cách nghĩ, cách nhìn, nên cách tân”
Atlanta,
Jan. 22, 2002
XUÂN BUỒN
Đón tết thơ ta rớt mấy vần
Người thì bảo cổ kẻ rằng tân
Đù cha cầy cáo theo chân sói
Địt mẹ thú đàn hại nước dân
Lũ chó tham mồi sang đất Bắc
Chim trời ngoảnh cổ vọng trời Nam
Giữa đời lắm kẻ ngu chi lạ!
Tham bã danh – Đành để nhục thân?
Atlanta, Jan. 28-2016
LÒNG
XUÂN
Sống với nhau lâu - Biết đá vàng...
Lòng lành xa lánh lũ tà gian
Đời ta đạo nghĩa luôn vương vấn
Bọn chúng lợi danh mãi buộc ràng
Cất bút cung nghênh ngày Tết đến
Lên đèn tống biệt tiết Đông sang
Yêu đời, ta viết vần thơ đẹp
Nếu chẳng nên danh – Cũng rỡ ràng.
Atlanta, Jan. 27, 2017
VUI
XUÂN
Bảy mươi lăm tuổi vẫn yêu đời
Cõi chết Diêm Vương ngại chẳng mời
Khai bút làm thơ tung bốn cõi
Nghênh xuân nâng chén nhấp vài hơi
Bạn bè chân chất luôn luôn giữ
Chữ nghĩa miệt mài mãi mãi tôi
Phone tặng nhân tình câu đối Tết
Các nàng phụng phịu: “Hổng về... “Chơi!”
Mùng Một Tết Giáp
Ngọ
HAI
MẶT XUÂN
Tết đến - Thì ra Tết đến rồi!
Thảo nào cây trái trổ hoa khôi
Én đàn tíu tít kêu đầu ngõ
Cánh lá lao đao lượn giữa trời
Khốn khó nhìn người đi sắm Tết
Ấm no dạo dáng để trêu người
Dân nghèo buốt dạ ba ngày Tết
Quan chức tiệc tùng khắp mọi nơi
Atlanta,
Feb, 5, 2018
XUÂN NẦY TA NHỚ XUÂN XƯA
Tết đến nỗi buồn chợt vút cao
Gợi bao nhung nhớ thuở Xuân nào
Áo dài khoe sắc thêm duyên dáng
Trai trẻ chơi xuân rất bảnh bao
Nhà giàu đón Tết không kênh kiệu
Kẻ khó chơi xuân cũng dạt dào
Khác hẳn cái thời đầy bát nháo
Ngợm người, người ngợm… Nghĩ càng đau!
Atlanta,
Feb. 08, 2018
CÁCH BIỆT GIỮA TRỜI XUÂN
(Thể Táo Tạo)
Tết đến dân nghèo đi móc bọc
Cáo cầy, cầy cáo khác chi đâu?
Mặt to, bụng phệ trên mâm cổ
Dạ đói, trẻ thơ dưới dạ cầu
Xuân ngại bay ngang nơi khốn khó
Hoa cười trước ngỏ kẻ sang giàu
Thói đời sau trước - Y nhau – Rặt!
Chỉ đám dân nghèo mới khổ đau.
Atlanta,
Feb. 08, 2018
KHAI BÚT XUÂN KỶ HỢI –
2019
(ThểTáoTạo)
Ngẩng đầu đứng thẳng – Chào Xuân đến
Ngoảnh lại thằng mình đã tám mươi
Cất chén câu thơ mừng Tết mới
Vung tay thi tứ rộn hoa tươi
Nắng hừng ý chí nghênh ngang bút
Lòng thắm hương quê ấp áp đời
Xua bầy chó má vô rừng rú
Đón Tết dân gian rộn tiếng cười
Atlanta, 28-12 MậuTuất–
2018
KHAI BÚT NĂM CANH TÝ
(ThểTáoTạo)
Từ lúc bọn mi lòi mặt mẹt
Dân ta cam gánh nỗi lầm than
Đồng xanh, ruộng lúa mi banh nát
Nhà cửa, ruộng vườn chúng phá tan
Trước đã chui đầu trong hốc hẻm
Nay ra lộ mặt ở ven đàng
Dẫu bây vênh váo bên mâm cổ
Mặt mũi khác chi lũ điếm đàng.
Mồng Một Tết
Canh Tý 2020
KHAI BÚT NĂM SỬU
Dương lịch bắt cầu Xuân đến nơi
Quê xa vắng ngắt tiếng vui cười
Dân nghèo cơm áo bùi ngùi khóc
Vận nước đau buồn uất nghẹn trôi
Quan chức cửa công vênh váo mặt
Bờ mông trôn đĩ xót xa đời
Trời xua Trâu xuống nơi trần thế
Xông xáo vào đời khắp mọi nơi
Atlanta,
02-01-2021
DIỄU XUÂN NHÂM DẦN
Thoắt cái - Giờ, năm Sửu đã qua!
Rượu không, bình nóng chẳng hương trà
Dân nghèo – Gạo ẩm khôn tiêu hóa
Nắng thét – Cành khô chẳng trổ hoa
Lính lệ, nghênh ngang tuồng tướng tá
Cửa quyền hống hách tợ sân nhà
Ra đường quan chức ngông nghênh mặt
Cọp đến mừng Xuân - Một tiếng, “Khà!”
Atlanta, 31-12-2021
VỊNH NĂM DẦN – 2022
Tết đến con trâu trở lại đồng
Năm Dần mãnh hổ xuất sơn lâm
Ngại ngần cầy cáo nghe hơi đến
Dáo dác đàn nai vọng tiếng gầm
Chân bước núi đồi rung khắp chốn
Vuốt vờn muôn thú phải kinh tâm
Uy phong lừng lẫy trong trời đất
Vinh nhục không qua một chỗ nằm
Atlanta,
15-01-2022
THÓI
THƯỜNG
Xuân đến, Xuân đi, Xuân lại đến
Dân lành no ấm – Bóng chiều rơi!
Quan ôn biệt thất tranh cung điện
Tổ ấm người dân sánh mái chòi
Rượu ngoại thừa tiền viên chức nốc
Thôn làng thiếu gạo cải rau xơi
Xưa nay tất cả phưởng quan lại
Lớn tiếng thương dân – Chỉ dối đời
Atlanta, 24 tháng Chạp,
năm Tân Sửu
THÁI QUỐC MƯU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét