Với bài thơ "Cháy", Đặng Xuân Xuyến khẳng định bút pháp táo bạo, mãnh liệt và đầy tính phồn thực của mình. Đây là một thi phẩm ngắn gọn, súc tích, nơi ranh giới giữa tình yêu và dục vọng, giữa con người và vũ trụ gần như bị xóa nhòa trong một khoảnh khắc thăng hoa tột đỉnh.
CHÁY
Em
cắn
Rách
màn đêm căng ứa
Hổn
hển vầng trăng he hé lén nhìn
Dấp
dúi đám mây chiều cố nán chờ phút giây em cắn
Đêm
bỏng rộp
Em
bỏng rộp
Đốt
anh!
Cháy!
Hà
Nội, 19 tháng 07.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Bài
thơ mở đầu bằng một hành động gây sốc, một sự "trần trụi cảm xúc" rất
Đặng Xuân Xuyến:
Em
cắn
Rách
màn đêm căng ứa
Chỉ
với hai câu thơ ngắn, nhà thơ đã tạo ra một sự va chạm mãnh liệt. Động từ
"cắn" là một hành động bản năng, bạo liệt, gợi cảm giác đau đớn nhưng
cũng đầy khoái lạc. Đối tượng bị cắn không phải là da thịt, mà là "màn đêm
căng ứa" – một ẩn dụ tuyệt đẹp và giàu sức gợi cho sự khao khát tột độ,
cho một không gian chất chứa đầy dục vọng. Hành động "cắn rách" màn
đêm là sự phá vỡ giới hạn, sự giải tỏa một năng lượng bị dồn nén, báo hiệu một
sự bùng nổ sắp xảy ra.
Sự
mãnh liệt của khoảnh khắc này dường như làm kinh động cả thiên nhiên, vũ trụ.
Nhà thơ tài tình đưa các hình ảnh thiên nhiên vào để phản chiếu và khuếch đại cảm
xúc của con người:
Hổn
hển vầng trăng he hé lén nhìn
Dấp
dúi đám mây chiều cố nán chờ phút giây em cắn
"Vầng
trăng" và "đám mây" không còn là những hình ảnh lãng mạn ước lệ.
Chúng bị nhân hóa, mang đầy đủ tính "người" với những cảm xúc và hành
động rất bản năng: "hổn hển", "lén nhìn", "dấp
dúi", "cố nán chờ". Thiên nhiên ở đây trở thành những kẻ chứng
kiến đầy tò mò, thậm chí đồng lõa với khoảnh khắc riêng tư, mãnh liệt của tình
yêu. Sự hòa quyện giữa con người và vũ trụ đạt đến đỉnh điểm, tạo nên một không
gian phồn thực mà không hề dung tục.
Cao
trào của bài thơ là sự bùng cháy thực sự, sự dâng hiến và hòa tan tuyệt đối của
hai cá thể:
Đêm
bỏng rộp
Em
bỏng rộp
Đốt
anh!
Cháy!
Nhịp
thơ dồn dập, gấp gáp như chính nhịp thở, nhịp tim của những người đang yêu. Cấu
trúc lặp lại "bỏng rộp" nhấn mạnh sự nóng bỏng, cháy bỏng của cảm xúc
và thể xác. Lời mời gọi "Đốt anh!" là một sự chủ động, mãnh liệt của
"em", thách thức mọi rào cản. Và từ "Cháy!" kết thúc bài
thơ như một tiếng reo, một sự giải thoát và thăng hoa tột đỉnh.
"Cháy"
là một bài thơ ngắn nhưng chứa đựng một năng lượng cảm xúc khổng lồ. Đặng Xuân
Xuyến đã sử dụng bút pháp tối giản để đạt hiệu quả biểu đạt tối đa. Giọng điệu
thơ trực diện, táo bạo nhưng qua những hình ảnh ẩn dụ tinh tế, giàu sức gợi,
nhà thơ đã biến dục tính thành mỹ cảm, biến khoảnh khắc ân ái thành một sự kiện
vũ trụ, một tuyên ngôn về tình yêu mãnh liệt, dám sống, dám yêu hết mình. Đó là
dấu ấn không thể lẫn vào đâu được trong phong cách thơ của nhà thơ Đặng Xuân
Xuyến.
Ngày 21 tháng 10 năm 2018
NGUYỄN THỊ LAN ANH
Địa chỉ: Khu Bình Minh, phường
Phạm Ngũ Lão thành phố Hải Dương, tỉnh Hải Dương.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét