1.
Tháng năm, rồi cũng qua nhanh
Giữ cho kỷ niệm ngày xanh vẫn
còn
Nhớ quê, lòng dạ bồn chồn
Nhớ quay quắt nhớ hoàng hôn bồi
hồi…
Mẹ ngồi, tóc bạc như vôi
Bao nhiêu sợi trắng nhuộm đời
biển dâu
Mẹ ngồi nhai dập miếng trầu
Nhìn sân lúa chín, đậm màu ấm
no
Được mùa hết nỗi âu lo
Dẻo thơm gạo mới, cá kho đậm
đà
Được mùa ruộng, đất quê nhà
Lúa ngô, khoai sắn, dưa cà,
trái cây
Cha cho những bát cơm đầy
Mẹ cho câu hát những ngày trẻ
thơ
Còn đây, lời hát … “Ầu ơ…”
Héo hon dáng Mẹ bên bờ chiêm
bao
Còn đây vầng trán cao cao
Cha cho “Nhân – Nghĩa” gắn
vào đời con
Biết bao vất vả, hao mòn
Gạo tiền, cơm áo… nuôi con
nên người…
2.
Tôi đi nhặt ánh sao trời
Nước sông thao thức, bèo trôi
bồng bềnh
Rời xa quê cũ buồn tênh
Dòng đời im vắng, lênh đênh lục
bình
Vui buồn giữa cuộc nhân sinh
Cô đơn một cõi, một mình bâng
khuâng…
Câu thơ dang dở ngại ngần
Đời qua bao nỗi gian truân
thăng trầm
Khi nắng cháy, lúc mưa dầm
Thảo thơm lòng Mẹ, thâm trầm
lời Cha
“… Một lòng thờ Mẹ, kính Cha
Cho tròn chữ Hiếu mới là đạo
con…”
Mẹ nay khuất núi không còn
“Cái Cò, Cái Vạc… nỉ non…” xa
rồi
Mẹ giờ phiêu lãng trên Trời
Mẹ giờ đã hóa thành người hư
không…
Lung linh những ngọn nến hồng
Chấp tay khấn vái… tấm lòng
hiếu sinh
Nhang trầm tỏa khói phiêu
linh
“Vãng – Sinh – Cực – Lạc”…
hương linh Mẹ hiền…
Nha Trang, tháng 01. 2025
LÊ KIM THƯỢNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét